Hãy sống và học cách để tha thứ

Có bao giờ bạn bị tổn thương sâu sắc, đến nỗi giận người đó không thể tha thứ được?

Nếu bạn chưa lâm vào tình cảnh đó, thì thật may mắn cho bạn, nhưng nếu bạn thực sự giận một người đến như thế, thì cảm giác của bạn thế nào? Liệu bạn có thể nào tha thứ không, nếu người đó thật lòng hối lỗi?

– Khi viết bài này bản thân tôi là 1 người cũng đang cần được tha thứ và mong muốn được tha thứ, tôi mang trong mình nhiều nỗi hận thù , những gánh nặng, những dằn vặt bản thân, để rồi nó cứ đeo đuổi tôi. Có người cũng làm tôi tổn thương, giận lắm, nhưng chúng ta là con người, chúng ta phải cảm thấy thật may mắn khi được sinh ra. Đời người thật ngắn ngủi vì thế xin hãy học cách thứ và bao dung cho những người đã gây ra lỗi lầm cho mình , để có thể cảm thấy thanh than hơn và nhẹ nhàng hơn trong tâm hồn chúng ta. Tôi đã cố nhưng giờ thì đã hiểu ra nhiều thứ, đã có thể cảm thấy được lòng mình thanh thản – ( những lời tâm sự từ sâu thẳm trong con người tôi)

– Trong bài viết này không phải tất cả là tối viết mà nó cũng được tôi tham khảo trên mạng, xin cảm ơn những ai đã đọc bài viết mang tính chất sưu tâm của tôi. Hy vọng có ích phần nào đối với những người đa từng gặp hoàn cảnh như tôi.

Hãy tha thứ đi, bởi vì…


Tha thứ là một sự dũng cảm

Có người cho rằng tha thứ là sự yếu đuối, nhu nhược, là khuất phục trước kẻ thù…

Nhưng bạn có biết không? Tha thứ thực ra là một hành động rất dũng cảm đấy!

Bởi vì rất ít ai đủ can đảm để tha thứ cho người đã từng làm mình tổn thương, dù sự tổn thương ấy có sâu sắc hay không.

Thế nên, hãy khoan dung với những lỗi lầm của người khác, hãy cho họ một cơ hội để sửa chữa những sai lầm nếu họ đã thật lòng hối lỗi. Tục ngữ Việt Nam cũng có câu “Đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại”. Khi 1 người làm sai biết nhận ra cái sai và sửa chữa lỗi lầm là 1 điều vô cùng đáng quí, vì vậy chúng ta hãy dang tay đón nhận điều đáng quí ấy, hãy thể hiện sự bao dung và can đảm của bản thân, để cho những con người trót sai lầm có cơ hội nhìn nhận lại mình và cố gắng để hoàn thiện hơn.


Tha thứ cho tâm hồn thanh thản

Khi giận 1 người, cảm giác của bạn thế nào? Có phải rất khó chịu không? Có phải rất bực bội không? Nếu người đó gặp nhiều điều tốt đẹp thì bạn sẽ càng không vui phải không? (mặc dù không phải ai cũng như thế, vẫn có những bạn vẫn giận 1 cách rất lí trí, không vì giận mà xử sự một cách hẹp hòi)

Thực ra, ghét 1 người cũng đồng nghĩa với việc làm khổ chính mình đấy bạn ạ!

Khi ghét 1 người, bạn không còn nhiều thời gian để quan tâm bản thân mình nữa, mà suốt ngày chỉ nghĩ đến.. người mình ghét (thử nhớ lại xem đúng không?). Dần dà, bạn phát hiện bản thân đã thay đổi, biến thành một con người hẹp hòi và nhỏ mọn lúc nào cũng không hay.

Vì vậy, đừng ghét hay giận ai nữa bạn nhé! Nếu lỗi lầm không đến nỗi nào và người ta cũng đã “cải tà qui chính”, thì hãy cứ tha đi bạn nhé! Ai mà không có lỗi chứ! Chính bản thân bạn cũng đã từng đôi lần mắc lỗi cơ mà, lúc ấy chắc hẳn bạn cũng rất mong nhận được sự tha thứ của người khác đúng không?

Tuy nhiên, tha thứ không đồng nghĩa với bao che, sự tha thứ chỉ dành cho những ai thật sự biết nhìn nhận lỗi lầm và sửa chữa sai lầm, những kẻ lợi dụng sự khoan dung của người khác, tiếp diễn sai lầm và làm tổn thương người khác…, tốt nhất bạn nên cảnh giác với họ.

Và nếu bạn đã từng phạm sai lầm và đang mong chờ sự tha thứ của người khác, trước hết bạn phải học cách tha thứ cho chính mình, đừng bị dằn vặt bởi lỗi lầm mà hãy xem đó là 1 bài học để sau này bước vững vàng hơn trong cuộc đời, sai để không bao giờ sai nữa.

Thế nhưng, nếu như sự tổn thương bạn phải chịu đựng quá nặng nề, đến nỗi không thể miễn cưỡng bản thân mà tha thứ được, thì cũng hãy hành xử một cách lí trí, đừng để “giận quá mất khôn”, có những hành vi và ý nghĩ tiêu cực, bạn nhé!

– “Bạn không phải là người hoàn hảo, nên bạn cũng có những sai lầm. Nếu bạn tha thứ những sai lầm của người khác đối với bạn, bạn cũng sẽ được những người khác tha thứ những sai lầm của bạn”.

Tha thứ là việc làm không dễ dàng đối với con người, nhất là khi bạn đã phải trải qua một cú sốc quá nặng. Bạn cảm thấy chán nản, buồn bã vì mình đã bị lừa dối, bị phản bội…
Tha thứ mãi mãi
Thế nhưng nếu bạn cứ giữ mãi tâm trạng đó, cuộc sống của bạn chắc chắn sẽ không bình yên về sau.Vậy tại sao bạn lại không học cách tha thứ?

Bạn có dám khẳng định trong cả cuộc đời mình, bạn sẽ không trải qua một lỗi lầm nào đó, dù là rất nhỏ?

Có thể chính bản thân bạn đã mắc phải những lỗi lầm mà chính bạn cũng không hay biết.

Chúng ta vốn không ai hoàn thiện, người được mặt này lại thiếu mặt kia và ngược lại. Vì thế những lỗi lầm của bạn trên con đường bạn đã và sẽ đi là khó tránh khỏi.

Học cách tha thứ là một trong những phương cách giúp bạn tiến dần đến một cuộc sống bình yên và hạnh phúc.

Đừng luôn day dứt vì những điều đã qua mà hãy rút ra những kinh nghiệm từ nó để tránh lập lại về sau.


Tha thứ mãi mãi

Lisa ngồi trên sàn với chiếc hộp trước mặt. Cái hộp cũ kĩ đựng 1 tờ giấy kẻ ô vuông. Và đây là câu chuyện đằng sau những ô vuông…

– Các con phải tha thứ cho anh chị em mình bao nhiêu lần… – Cô giáo trường Chủ Nhật đọc to luôn câu trả lời cho cả lớp nghe: “70 nhân 7 lần! ”

Lisa kéo tay Brent – em trai cô:

– Thế là bao nhiêu lần…

Brent viết số 490 lên góc vở Lisa. Brent nhỏ bé, vai hẹp, tay ngắn, đeo cặp kính quá khổ và tóc rối bù. Nhưng năng khiếu âm nhạc của cậu làm bạn bè ai cũng phục. Câụ học pianô từ năm lên 4, kèn darinet năm lên 7 và giờ đây cậu đang chinh phục cây đèn Oboa. Lisa chỉ giỏi hơn em trai mình mỗi 1 thứ: bóng rổ, 2 chị em thường chơi bóng rổ sau giờ học. Brent thấp bé lại yếu, nhưng nó không nỡ từ chối vì đó là thú vui duy nhất của Lisa giữa những bảng điểm chỉ toàn yếu với kém của cô.

Sau giờ học, 2 chị em lại chạy ra sàn bóng rổ. Khi Lisa tấn công, Brent bị khuỷu tay Lisa huých vào cằm. Lisa dễ dàng ghi điểm. Cô hả hê với bàn thắng cho đến khi nhìn thấy Brent ôm cằm.

– Em ổn cả chứ… Chị lỡ tay thôi mà!

– Không sao, em tha lỗi cho chị – Cậu bé cười – Phải tha thứ 490 lần và lần này là 1, vậy chỉ còn 489 lần nữa thôi nhé!

Lisa cười. Nếu nhớ đến những gì Lisa đã làm với Brent thì hẳn 490 lần đã hết từ lâu lắm.

Hôm sau, 2 chị em chơi bắn tàu trên giấy. Sợ thua, Lisa nhìn trộm giấy của Brent và dễ dàng “chiến thắng”.

– Chị ăn gian! – Brent nhìn Lisa nghi ngờ.

Lisa đỏ mặt:

– Chị xin lỗi!

– Được rồi, em tha lỗi – Brent cười khẽ – Thế là chỉ còn 488 lần thôi, phải không…

Sự độ lượng của Brent làm Lisa cảm động. Tối đó, Lisa kẻ 1 biểu đồ với 490 hình vuông:

– Chúng ta dùng cái này để theo dõi những lần chị sai và em tha lỗi. Mỗi lần như vậy, chị sẽ gạch chéo 1 ô – Miệng nói, tay Lisa đánh dấu 2 ô. Rồi cô bé dán tờ biểu đồ lên tường.

Lisa có rất nhiều cơ hội đánh dấu vào biểu đồ. Mỗi khi nhận ra mình sai, Lisa xin lỗi rất chân thành. Và cứ thế… Ô thứ 211: Lisa giấu sách Tiếng Anh của Brent và cậu bé bị điểm 0. Ô thứ 394: Lisa làm mất chìa khoá phòng Brent… Ô thứ 417: Lisa dùng thuốc tẩy quá nhiều làm hỏng áo Brent… Ô thứ 489: Lisa mượn xe đạp của Brent và đâm vào gốc cây. Ô 490: Lisa làm vỡ chiếc cốc hình quả dưa mà Brent rất thích.

– Thế là hết – Lisa tuyên bố – Chị sẽ không có lỗi gì với em nữa đâu.

Brent chỉ cười: “Phải, phải”

Nhưng rồi vẫn có lần thứ 491. Lúc đó Brent là sinh viên trường nhạc và cậu được cử đi biểu diễn tại đại nhạc hội New York. Một niềm mơ ước thành hiện thực.

Người ta gọi điện đến thông báo lịch biểu diễn nhưng Brent không có nhà, Lisa nghe điện: ” Hai giờ chiều ngày mùng 10 nhé! ” Lisa nghĩ mình có thể nhớ được nên cô đã không ghi lại.

– Brent này, khi nào con biểu diễn… – Mẹ hỏi.

– Con không biết, họ chưa gọi điện báo ạ! Brent trả lời.

Lisa lặng người, mãi mới lắp bắp:

– Ôi!… Hôm nay ngày mấy rồi ạ…

– 12, có chuyện gì thế…

Lisa, bưng mặt khóc nức lên:

– Biểu diễn… 2 giờ… mùng 10… người ta gọi điện… tuần trước…

Brent ngồi yên, vẻ mặt nghi ngờ, không dám tin vào nhữnng gì Lisa nói.

– Có nghĩa là… buổi biểu diễn đã qua rồi……… – Brent hỏi.

Lisa gật đầu. Brent ra khỏi phòng, không nói thêm lời nào. Lisa về phòng, ngậm ngùi khóc. Cô đã huỷ hoại giấc mơ của em cô, làm cả gia đình thất vọng. Rồi cô thu xếp đồ đạc, lén bỏ nhà đi ngay đêm hôm đó, để lại 1 mảnh giấy dặn mọi người yên tâm.

Lisa đến Boston và thuê nhà sống ở ngay đó. Cha mẹ nhiều lần viết thư khuyên nhủ nhưng Lisa không trả lời: “Mình đã làm hại Brent, mình sẽ không bao giờ về nữa”. Đó là ý nghĩ trẻ con của cô gái 19 tuổi.

Rất lâu sau, cô vô tình gặp lại người láng giềng cũ: bà Nelson.

– Tôi rất tiếc về chuyện của Brent… – Bà ta mở lời.

Lisa ngạc nhiên:

– Sao ạ…

Bà Nelson nhanh chóng hiểu rằng Lisa không biết gì. Bà kể cho cô nghe tất cả: xe chạy với tốc độ quá cao, Brent đi cấp cứu, các bác sĩ tận tâm nhưng Brent không qua khỏi. Ngay trưa hôm đó, Lisa quay về nhà.

Cô ngồi lặng yên trước chiếc hộp. Cô không thấy tờ biểu đồ ngày xưa kín đặc các gạch chéo mà lại có 1 tờ giấy lớn:

“Lisa yêu quý,

Em không muốn đếm những lần mình tha thứ, nhưng chị lại cứ muốn làm điều đó. Nếu chị muốn tiếp tục đếm, hãy dùng tấm bản đồ mới em làm cho chị.

Yêu thương,

Brent”

Mặt sau là 1 tờ biểu đồ giống như Lisa đã làm hồi bé, với rất nhiều ô vuông. Nhưng chỉ có 1 ô vuông đầu tiên có đánh dấu và bên cạnh là dòng chú thích bằng bút đỏ: “Lần thứ 491: Tha thứ, mãi mãi! ”

Hãy học cách tha thứ

Thầy giáo yêu cầu mỗi chúng tôi mang một túi nilông sạch và một bao tải khoai tây đến lớp. Sau đó, thầy bảo cứ hễ chúng tôi không tha thứ lỗi lầm cho người nào đó thì hãy chọn ra một củ khoai tây viết tên người đó và ngày tháng lên rồi bỏ nó vào túi nilông. Sau vài ngày, có nhiều túi trở nên vô cùng nặng.

Sau đó, thầy lại yêu cầu chúng tôi phải luôn mang cái túi theo bên mình dù đi bất cứ đâu, tối ngủ phải để túi bên cạnh, làm việc thì đặt trên bàn. Sự phiền phức khi phải mang vác cái túi khiến chúng tôi cảm nhận rõ ràng gánh nặng tinh thần mà mình đang chịu đựng. Không những thế, chúng tôi còn phải luôn để tâm đến nó, nhớ đến nó và nhiều khi đặt nó ở những chỗ chẳng tế nhị chút nào.

Qua thời gian, khoai tây bắt đầu phân huỷ thành một thứ chất lỏng nhầy nhụa. Đây thật là một ẩn dụ sinh động về cái giá mà chúng ta phải trả cho việc khư khư ôm lấy giận hờn trong lòng. Trong thâm tâm chúng ta thường cho rằng tha thứ là một món quà đối với người được tha thứ, nhưng bạn thấy đấy, đây rõ ràng là món quà cho chính chúng ta.

Và tôi có một thông điệp muốn dành tặng riêng cho những ai đang đọc bài viết này:

“Cuộc sống chính là cây hoa để bạn trồng.
Cuộc sống chính là những người xung quanh để bạn nhận ra và tìm ra ai là bạn trong số họ.
Cuộc sống chính là tất cả những thành công và thất bại, nó mang lại cho bạn kinh nghiệm sau mỗi lần tự đứng dậy.
Cuộc sống là tất cả nhưng cũng không là gì nếu bạn quay lưng với nó, nó có tốt đẹp hay không phần nhiều là do chính mình”
(Sưu tầm)

Vì vậy hãy sống tha thứ để cuộc sống này trở nên tốt đẹp và nhẹ nhàng hơn trong tâm hồn bạn. Vì chính bản thân bạn cũng cần điều ấy và cả những người khác cũng vậy !

(Buồn ơi ta xin chào mi) – Bé tập code 😀

Học Cách Tha Thứ – 3

Bài viết được trích từ (Hoathuytinh.com). xin cảm ơn !

Biết tha thứ cho những người làm ta đau đớn sẽ mang lại một cảm giác yên bình mà ta không thể có được khi ôm riết lấy mối hận thù. Ngoài ra, tha thứ còn làm ta khoẻ mạnh hơn cả về thể chất lẫn tinh thần.

Một nghiên cứu tại Đại học Hope ở Michigan, Mỹ, đã cho thấy con người bị căng thẳng về tim mạch đáng kể khi họ hình dung kế hoạch trả thù những người làm đau mình. Nhưng sức ép sẽ giảm đi rất nhiều khi họ mường tượng đến cảnh tha thứ cho những người phạm lỗi.

Các nhà khoa học tại Đại học Stanford cũng tìm thấy những ai biết thứ tha có các cơn giận dữ và triệu chứng stress ít hơn rất nhiều so với những người giữ mãi mối hận. Để vết thương mau lành, hãy làm theo những lời khuyên sau:

–  Đừng chờ đợi câu xin lỗi

– Chúng ta thường câu nệ rằng: “Tôi sẽ không tha thứ chừng nào hắn chưa nói lời xin lỗi”. Nhưng làm như vậy chỉ khiến chúng ta phải ôm nỗi hận trong nhiều năm mà rốt cục chỉ mình mình khổ. Như thế cũng tức là chúng ta để cho sự bình yên của mình nằm trong tay kẻ khác. Vì vậy, hãy giải quyết cơn giận và nỗi đau của mình ngay từ bây giờ.

– Thông cảm với người phạm lỗi

– Người ta có thể đã hành động vì sự vô tâm, nỗi lo sợ hoặc niềm đau của chính họ. Có một câu nói rằng: Đằng sau mỗi anh chàng đểu cáng đều có một câu chuyện buồn. Hãy tự đặt mình vào vị trí của người lầm lỗi, hoặc viết một bức thư cho chính mình dưới quan điểm của người ta.

Nhà tâm lý Robert Karen phát biểu: “Chúng ta thường quên rằng kể cả người yêu chúng ta nhất cũng có thể làm ta tổn thương và đôi khi phản bội ta. Nó không phải lúc nào cũng là dấu hiệu kết thúc mối quan hệ”.

Nghĩ về sự nhẹ nhõm khi mình được người thân yêu tha thứ

Thường sẽ đau đớn hơn rất nhiều khi chính mình phải suy ngẫm về tội lỗi của mình. Nhưng cần phải làm thế để tìm lại sự cân bằng.

Thực hiện một hành vi tượng trưng

Nếu bạn không thể hiện sự tha thứ một cách công khai thì bạn sẽ chưa tin rằng mình đã hoàn toàn tha thứ. Chẳng hạn, giơ cao một cục gạch và thả xuống khi bạn sẵn sàng tha thứ. Hoặc thắp một ngọn nến và hình dung nỗi giận cũng tan theo dòng sáp.

Nhớ rằng tha thứ chưa phải là lãng quên.

Những cảm giác đau đớn sẽ vẫn tồn tại cho dù bạn đã bỏ qua chuyện cũ. Có những lúc bạn sẽ cần phải làm mới lại sự tha thứ của mình. Nhưng vượt qua sự hận thù sẽ làm bạn thảnh thơi bước tiếp. Nghiên cứu cũng cho thấy những ai tha thứ sẽ cảm thấy nỗi đau không còn nặng nề như trước.

Cuối cùng, đưa bản thân vào danh sách tha thứ.

Tha thứ cho người khác cũng chính là tha thứ cho chính mình.

Học Cách Tha Thứ – 2

Có bao giờ bạn bị tổn thương sâu sắc, đến nỗi giận người đó không thể tha thứ được?

Nếu bạn chưa lâm vào tình cảnh đó, thì thật may mắn cho bạn, nhưng nếu bạn thực sự giận một người đến như thế, thì cảm giác của bạn thế nào? Liệu bạn có thể nào tha thứ không, nếu người đó thật lòng hối lỗi?

Hãy tha thứ đi, bởi vì…

Tha thứ là một sự dũng cảm

Có người cho rằng tha thứ là sự yếu đuối, nhu nhược, là khuất phục trước kẻ thù…

Nhưng bạn có biết không? Tha thứ thực ra là một hành động rất dũng cảm đấy!

Bởi vì rất ít ai đủ can đảm để tha thứ cho người đã từng làm mình tổn thương, dù sự tổn thương ấy có sâu sắc hay không.

Thế nên, hãy khoan dung với những lỗi lầm của người khác, hãy cho họ một cơ hội để sửa chữa những sai lầm nếu họ đã thật lòng hối lỗi. Tục ngữ Việt Nam cũng có câu “Đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại”. Khi 1 người làm sai biết nhận ra cái sai và sửa chữa lỗi lầm là 1 điều vô cùng đáng quí, vì vậy chúng ta hãy dang tay đón nhận điều đáng quí ấy, hãy thể hiện sự bao dung và can đảm của bản thân, để cho những con người trót sai lầm có cơ hội nhìn nhận lại mình và cố gắng để hoàn thiện hơn.

Tha thứ cho tâm hồn thanh thản

Khi giận 1 người, cảm giác của bạn thế nào? Có phải rất khó chịu không? Có phải rất bực bội không? Nếu người đó gặp nhiều điều tốt đẹp thì bạn sẽ càng không vui phải không? (mặc dù không phải ai cũng như thế, vẫn có những bạn vẫn giận 1 cách rất lí trí, không vì giận mà xử sự một cách hẹp hòi)

Thực ra, ghét 1 người cũng đồng nghĩa với việc làm khổ chính mình đấy bạn ạ!

Khi ghét 1 người, bạn không còn nhiều thời gian để quan tâm bản thân mình nữa, mà suốt ngày chỉ nghĩ đến.. người mình ghét (thử nhớ lại xem đúng không?). Dần dà, bạn phát hiện bản thân đã thay đổi, biến thành một con người hẹp hòi và nhỏ mọn lúc nào cũng không hay.

Vì vậy, đừng ghét hay giận ai nữa bạn nhé! Nếu lỗi lầm không đến nỗi nào và người ta cũng đã “cải tà qui chính”, thì hãy cứ tha đi bạn nhé! Ai mà không có lỗi chứ! Chính bản thân bạn cũng đã từng đôi lần mắc lỗi cơ mà, lúc ấy chắc hẳn bạn cũng rất mong nhận được sự tha thứ của người khác đúng không?

Tuy nhiên, tha thứ không đồng nghĩa với bao che, sự tha thứ chỉ dành cho những ai thật sự biết nhìn nhận lỗi lầm và sửa chữa sai lầm, những kẻ lợi dụng sự khoan dung của người khác, tiếp diễn sai lầm và làm tổn thương người khác…, tốt nhất bạn nên cảnh giác với họ.

Và nếu bạn đã từng phạm sai lầm và đang mong chờ sự tha thứ của người khác, trước hết bạn phải học cách tha thứ cho chính mình, đừng bị dằn vặt bởi lỗi lầm mà hãy xem đó là 1 bài học để sau này bước vững vàng hơn trong cuộc đời, sai để không bao giờ sai nữa.

Thế nhưng, nếu như sự tổn thương bạn phải chịu đựng quá nặng nề, đến nỗi không thể miễn cưỡng bản thân mà tha thứ được, thì cũng hãy hành xử một cách lí trí, đừng để “giận quá mất khôn”, có những hành vi và ý nghĩ tiêu cực, bạn nhé!